Xavi Hernandez. “Barça – Cuộc sống của tôi!” (phần 15)

Xavi Hernandez. “Barça – Cuộc sống của tôi!” (phần 15)

Chương 6 (phần 1): Chú hổ ở Châu Phi

Tôi bước những bước đi đầu tiên ở ĐTQG ở đội U17 dưới sự lãnh đạo của Teodoro Nieto. Sau khi chứng kiến màn trình diễn của tôi trong trận giao hữu giữa đội tuyển Catalonia với Tenerife, ông ấy đã quyết định triệu tập tôi để thi đấu dưới ngọn cờ ĐTQG.

Giải đấu lớn đầu tiên đó là Meridian Cup, diễn ra ở Bồ Đào Nha. Trong trận chung kết, chúng tôi thua Nigeria, nhưng không phải là không có tranh cãi. Bàn thắng đầu tiên của đội bóng châu Phi có vấn đề, và nó hoàn toàn sai luật nếu nhìn dưới góc nhìn bóng đá. Tiếp theo là giải Vô địch thế giới U17 ở Ai Cập. Tôi đã trở thành một phát hiện mới khi được triệu tập vào đội trẻ QG, và là cầu thủ trẻ nhất so với các đồng đội của mình dưới sự huấn luyện của Santisteban. Và ở đó tôi đã làm quen với Iker Casillas. Kết thúc giải đấu, chúng tôi xếp vị trí thứ 3 sau khi thua Ghana ở trận bán kết. Trong trận tranh huy chương đồng, chúng tôi đã giành thắng lợi trước đội tuyển Đức với tỉ số 2-1. Cầu thủ xuất sắc nhất giải đấu do các đồng nghiệp bầu chọn là đồng đội của tôi ở Barca B – Sergio Santamaria.

Xavi Hernandez. “Barça – Cuộc sống của tôi!” (phần 15)

Hai năm sau, tháng 4 năm 1999, diễn ra giải U20 Thế giới tại Nigeria. Iñaki Saez đã tập hợp được một đội ngũ trẻ trung, đầy tham vọng và mạnh mẽ. “Chú hổ” đặt niềm tin vô điều kiện vào các học trò của mình. Iñaki Saez có biệt danh là “Chú hổ”, bởi ông luôn luôn nói như thế này: “Chú hổ, công việc thế nào?”, “Chú hổ, mọi việc ổn cả chứ?”, “Hôm nay chúng ta cần chiến thắng, những chú hổ à!”. Luôn luôn là như vậy, “Chú hổ” luôn ở đầu hoặc cuối câu nói.

Iñaki trầm tính và rất thân thiện. Ông ấy là người thầy thứ ba của tôi, sau bố tôi và Juan Villa. Ông là người của công chúng, tạo hóa ban cho ông một tính cách đặc biệt và những suy nghĩ hết sức tỉnh táo. Iñaki không yêu cầu chúng tôi những chiến thuật quá mới mẻ. Bài toán của ông đặt ra là, tất cả hãy tuân thủ chiến thuật và cứ chơi ở vị trí như đã đảm nhận ở CLB. Tóm lại, ông còn hơn cả những chuẩn mực. Saez thường sử dụng sơ đồ 4-2-3-1, bởi ông cho rằng đó là sơ đồ tiêu chuẩn. Chúng tôi có 4 phương án để luyện tập, còn lại là hãy cứ chơi một cách thoải mái nhất trên sân đấu. Với Iñaki, chúng tôi đã trải qua những ngày tháng tuyệt vời. Ông ấy sở hữu phương pháp sư phạm thiên tài, điều quan trọng nhất khi làm việc với các cầu thủ trẻ.

 

Chúng tôi bắt đầu giải đấu với đội bóng có sức mạnh vô song – Brazil. Họ sở hữu một cầu thủ có thể khiến cả đám đông điên cuồng. Đó chính là Ronaldo, sau này Thế giới biết đến anh với tên gọi Ronaldinho. Chúng tôi chiến thắng với tỉ số 2-0, nhờ vào Gabri – người đã ghi cả hai bàn thắng của trận đấu. Khi đó Gabri chơi ở vị trí tự do trên hàng tiền vệ, bởi anh ấy có khả năng đá theo chiều dọc của sân. Gabri, Bermudo, và tôi là ba cầu thủ của Barcelona được Iñaki triệu tập.

Trận tiếp theo của vòng bảng, chúng tôi hòa 0-0 với Zambia. Một suất chơi ở vòng Knock-out được đảm bảo bởi chiến thắng trước Honduras với tỉ số 3-1.

Đối thủ ở vòng 1/8 của chúng tôi là đội tuyển Mỹ. Đó là một chiến thắng hết sức khó khăn. Tỉ số chung cuộc là 3-2, và tôi đã ghi một bàn thắng.

Còn tiếp…

 

Đề xuất của biên tập viên:

Xavi Hernandez. “Barça – Cuộc sống của tôi!” (phần 14)

Xavi Hernandez. “Barça – Cuộc sống của tôi!” (phần 13)

Xavi Hernandez. “Barça – Cuộc sống của tôi!” (phần 12)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *